BangBang

Chào mừng bạn đến với Blog **♥Bangbang♥** Blogspot-YOU AND ME "click để nghe nhạc và chia sẻ ENTRY - Bangbang ""Xin cảm ơn và chúc các bạn vui vẻ"-

Manu

4 thg 12, 2012

Tháng 12

                                                        
ĐẾN  BAO GIỜ MÙA ĐÔNG KHÔNG LẠNH ?

Tháng mười hai về  mùa đông rét mướt
Nghe chơi vơi một lời nguyện cầu
Những vì sao thăm thẳm mắt biếc
Chở nỗi nhớ của Em về đâu .....?

                         ***

Chở nỗi nhớ của Anh  về đâu .....?




Thế là mùa đông đã về rồi...về thật rồi  . Hôm nay Bangbang Trong căn phòng nhỏ bé như những ngày thường và lục lọi những  kí ức  xa xăm  tìm sự ấm áp  trong mùa  lạnh lẽo... -không lang thang đi  nhặt nắng như entry tháng 10 nữa vì giờ làm gì còn nắng nữa  bởi  Mùa Thu  đã rời xa Bangbang mà đi ...Rất may là lúc mùa thu còn nắng Bangbang đã đi nhặt nắng  và để rành  chút nắng cho tới Mùa Đông ...
Tôi nơi đây vẫn âm thầm lặng lẽ
Chút nắng vàng  lưu giữ cùng thời gian


Ôi cuộc sống như bao người hằng ước
Khi đêm Đông về 
sưởi  ấm nơi trái tim


---"
Mình sẽ đi dưới  những bông tuyết trắng...nhìn nó thật đẹp.Những ngày chuyển mùa Em có lạnh lắm không? Nào ai ngờ được đất trời
đang rực rỡ nắng vàng, đang miên man mây trắng chỉ sau vài khoảnh khắc nổi gió bỗng nhiên xám xịt mưa bay? Nào ai ngờ được đâu Em nhỉ , thiên nhiên đôi khi cũng phức tạp có kém gì đâu câu chuyện của chúng mình…
"

Mùa đông một màu băng giá
Trời buồn chẳng gợn chút mây
Gió buồn thổi từng cơn lạnh
Vờn trên mái tóc của ai...?


***
Mùa đông đã về như thế....
Giá băng lạnh lẽo một màu
Nhẹ nhàng đến bên cửa sổ
Khẽ đánh thức một tình yêu...?


Và như thế tháng 12  tới và  mùa đông đã đến!
gió mưa xao xác nỗi lòng người cô quạnh  Kỉ niệm chợt rủ nhau khắc khoải quay về. Quạnh quẽ làm sao những đêm đầu mùa đông, kí ức bủa vây trong tâm trí -Bangbang  sẽ đón chào bằng tất cả nơi trái tim mình... Sự lạnh lẽo làm căn phòng như rộng hơn, đêm về lại  dẫn dụ anh trong trò ú tim quen thuộc. Anh biết trốn vào đâu cho thoát khỏi u buồn vì nỗi nhớ người ?
Chỉ với con tim mệt nhoài chua cay và khối óc đầy ăm ắp... tất cả mọi  điều về em, đôi lúc anh muốn khởi động cho một cuộc hành trình tới nơi chốn nào đó thật xa xôi để biết rằng đâu là thứ mình thực sự cần cho đời sống. Ngay bây giờ, tại căn phòng này, anh đang bắt đầu cuộc hành trình tương tự, cũng chỉ với hai bàn tay trắng, và con tim da diết nhớ về em.?


Thương ai cho ấm mùa đông
Giận ai thì cho  mùa  băng giá
Ghét lắm thì nhận sầu  đôn
g
Và như thế, mùa đông đã đến!
Thời gian sao sải bước quá nhanh, chẳng kịp đợi anh giãi bày niềm thương nhớ. Ởphương nào em có nghe thấy rõ tiếng nói cười hạnh phúc của những cặp tình nhân đã tìm ra một nửa cho mình? Và em có nghe trong lặng thinh tiếng thở dài của nỗi nhớ lang thang ở một miền vô địn
h .Đã bao đêm anh tự an ủi mình chẳng nên buồn nữa. Nếu cứ buồn bã mãi mấy chốc thể xác lẫn tâm hồn rồi sẽ hoang tàn như một mùa Đông. Nếu thế làm sao có thể sưởi ấm cho em trọn đời trọn kiếp. Anh sẽ thương lắm nếu  chạm vào bàn tay em rét buốt, sẽ âu lo nhiều hơn nếu đối diện với em trong ánh mắt muộn phiền
Và như thế, mùa đông đã đến!
 Anh bất chợt rùng mình trong nỗi sợ mê man, cái nỗi sợ của kẻ đã nằm trong chăn ấm đệm êm mà vẫn lạnh bốn bề. Em có biết không, vì vắng xa em, mùa Đông chẳng chịu buông tha anh, ngay cả trong giấc ngủ!

Mùa Đông về rồi, mùa Đông không còn nắng ấm...
Mỗi mùa Đông là một niềm đau,Em ơi em nơi đâu?
hãy về đây  bên anh cho mùa đông không còn giá lạnh

Để mùa đông này ...ấm hơn
 Em ơi ra ngoài  nhặt củi...
Thắp lên một ngọn lửa hồng
... Giữa mùa đông rét mướt.
...
có em và có anh...ấm lòng
...
                                                                 Con tim tôi dường như đang rung động
Chuyền cảm xúc tới nhịp đập tim em
Đôi bàn tay chẳng biết từ bao giờ
Cứ xiết chặt và ấm áp bao nhiêu
Sao mùa đông bên em lại không lạnh
Mà tràn ngập hạnh phúc biết bao.


1 thg 11, 2012

Tháng 11

 THU TÀN--ĐÔNG TỚI         
                                    
Sen tàn thì mướp cũng ra đi
Lá tre rụng dải một mùa heo may
Dòng sông không ốm mà gầy
Mắt ai  chưa tối sao đầy hoàng hôn
?

Chiếc lá rơi báo hiệu mùa đông đến,
Chân bước ngập ngừng trên bến yêu thương.
Còn lại đây một chúc gì vấn vương
Và mùa đông đã dần đang đi tới

 
...Vậy là đã một tháng trời trôi qua rồi ,Mình bận bịu với những công việc mới lên lãng quên cả ngôi nhà nhỏ của mình .Híc híc ...hôm nay mới lại được ngồi  vào vị trí quen thuộc như những ngày thường trước kia.Sáng nay khi thức dậy có một cảm giác gì đó ớn lạnh làm mình bật tiếng ho ...trời ơi rát hết cả cổ họng rồi...khó chịu quá ...thật là lạ ,hay là mình ốm rồi ...!!
..lãng đãng một chút hư không à..thì ra mình đã hiểu  thời khắc chuyển giao mùa...lên trong người cảm thấy khác lạ...hì hì lẽ thường tình thôi năm nào chẳng vậy..Mình chợt giác ra bây giờ đã hết tháng 10 .Bước sang tháng mới mà lòng chẳng hay nữa ...
Tháng 10 đã đi qua ...và mùa thu cũng sẽ đi qua ..cái mùa thu vàng như nắng ,cái heo may của gió và  âm thanh xào xào xạc của lá rụng về nguồn .Thật là nuối tiếc khi mùa thu đi qua ,nuối tiếc cái cảm giác nhẹ nhàng nhưng vang vọng một chút âm vang của cuộc sống mà trong trái Tim Bangbang luôn hiện diện sự  nhẹ nhàng đến êm ái đó...Mới hôm nào còn cảm nhận  mùa thu mới về


Thu về rồi em nhớ chăng?
Hồn Thu xào xạc, lá Thu vàng,

Chân quen nhẹ gót bên thềm cũ

Khúc nhạc lòng âm lại tiếng vang..
 
Vậy mà thời gian trôi nhanh quá  làm bàn tay ta không líu kéo được nữa ,,,chỉ biết ngậm ngùi để vụt mất mùa thu qua ,và lòng mình lại tự an ủi lòng mình hãy chờ đợi ...chờ đợi mùa thu lần sau...và không biết đến bao giờ cho đến mùa thu cuối
 

Thu đã về rồi ai  có hay?
Mây chiều phai nhạt lá vàng bay,
Ngoài sân nắng đổ xiêu… chiều bóng,
Đứng ngẩn ngơ vờn  với gió mây...


...Híc híc năm nào chẳng có bốn mùa ,nhưng chẳng hiểu sao mình lại cứ yêu mùa thu như thế .cũng có thể mùa xuân muôn hoa đua nở nên nhiều người thích .Hay mùa hạ có những cái nắng nóng và sự cháy bùng của mùa hoa đỏ và những kì nghỉ  dài cho chuyến du lịch ngoài biển bao la sóng vỗ ,Còn Mình sao mình lại nghiêng về mùa thu cơ chứ..hay bởi lòng mình lặng trĩu nên cần sự nhẹ nhàng  và yên ả như mùa thu...Đối với Mình mùa thu thật nhẹ nhàng và êm ả...rất ngọt ngào ...ngọt ngào từ những đấng cay của cuộc sống ....


Mai gió sang mùa cho lá bay
Hoài mong kỷ niệm chết bao ngày
Thu ơi tình cũ còn trong nắng
Yêu đến muôn trùng sao đắng cay!

 
 Vậy là Tháng 10 đã đi qua để cho  Mùa thu sắp khép lại .cũng như khép lại một khoảng trời riêng trong trái tim Bangbang..Mình rất muốn nói thật nhiều về Mùa thu  và những kỉ niệm về mùa thu nhưng có lẽ không biết thể hiện ra sao nữa và cũng có mấy ai như mình đâu cơ  chứ  thôi đành lòng cho mùa thu lặng lẽ đi qua  thôi , làm sao líu kéo lại cho bản thần mình ..thôi đành tạm biệt tháng 10 tháng mùa thu trong trái tim Bangbang...
Bangbang sẽ đón trào ngày tháng mới ..tháng 11 cho những hoài bão của tương lai và cho những giá lạnh của mùa đông...đang đến...


Đợi chờ sao em một phút nắng lên?
Để trở về với dòng đời tấp nập
Để trở về đắng cay trong sự thật
Chẳng còn đêm, và cũng chẳng còn em.
**
                                                            

7 thg 10, 2012

Tháng 10


                                               - HEO MAY-CỎ MAY

Trời vào thu  rồi đó  có phải không Em...?..
Heo May thêm mùa nữa..kỉ niệm ai tìm?
Chút se se lạnh đi ngang cửa......
Bên anh ,bên em nắng vẫn cứ hanh vàng,…


                 
Tháng 10 mùa này, nơi ấy đã vào Thu..
Mà nơi đây...nghe lòng buồn man mác.
Miền cỏ xanh, một trời mây bát ngát .
Nhớ lá thu vàng, như trải bước chân ai.
?
 


Chiều ... trên con đường quen thuộc Bangbang đi nhặt nắng ..lòng cứ mải mê tìm nắng..nào đâu hay trên con đường ấy có rất nhiều cỏ may .Những cánh hoa may bé nhỏ đã bám víu vào quần mình...rất nhiều...và rồi Mình chợt nhận ra bông cỏ may sự hiện diện của tháng 10 đã tới.. 

Hoa cỏ may hoa của những cuộc tình
Hoa của những bình minh rực sáng
Hoa cỏ may hoa nhiều như ngày tháng
                            Anh yêu em dẫu xa cách  mây trời.
 

Thả hồn mình trên thảm cỏ mắt mơ màng hướng về phía chân trời xa .Gió heo may có thể từ một nơi rất xa vừa về chạm tới ngõ cửa lòng mình rồi đây..Mình tự nhủ  lòng mình như thế...

Tháng 10 mùa này ,gió hát như ru .
Nghe tiếng thở của thời gian rất khẽ .
Sao bỗng thấy bước chân mình đơn lẻ .
Ngược Tìm  về , kỉ niệm  thật xa xăm
.

 
 Cơn mưa cuối tháng 9 mấy chiều qua như gọi mùa lá rụng về.
Nghe trong gió tiếng thì thầm của thiên nhiên đất trời, rằng thu đã về có đám mây bồng bềnh trôi trên nền trời xanh trong...Vài chiếc lá vàng rơi nhẹ, nằm yên lặng  trên thảm cỏ. Những chiếc lá ấy có biết rằng màu xanh với chúng chỉ còn là dĩ vãng khi trời thay chiếc áo mới vào thu.Và trước khi rơi, có lẽ lá đã nói lời từ biệt với cây, với cành. Cuộc chia ly ấy diễn ra thật nhanh, thật ngắn ngủi, khiến mùa thu thấy chạnh lòng buồn rưng rưng, bối rối.....

...Chẳng biết mùa thu buồn hay lòng ta buồn...buồn vì một lẽ thường tình  tất nhiên...hay buồn cho trái tim đang sôi sục ,..khát khao....và  niềm hy vọng...Kỉ niệm ơi! Ta lại tìm về


Tháng 10 mùa này...tháng của chia ly .
Chiếc lá rơi trên bờ vai lướt nhẹ .
Chợt giật mình ,thu này sao lặng lẽ .
để ai buồn...dõi mắt nhớ thu xưa
.
   


 -không trải lòng như entry tháng 6 trời mưa- bàng hoàng như entry thắng 7"mùa nắng"-không vui nhỏ như entry" tháng 8" và không mong chờ như entry tháng 9 Mùa thu......Không giật mình vì tờ lịch treo trên tường xào xạc tiếng kêu báo động ngày tháng mới bắt đầu...Mà Bangbang đã sẵn sàng chào đón tháng 10 tới ...như cơn gió heo may bay về qua ngang khung cửa...và Ta .... 
Thèm một chút heo may,..
Để có thêm nồng ấm,…
Một bàn tay rất chặt,
Nối hai bờ không gian,…
 

Tháng 10 mùa này,là cũng đã nhiều năm .
Bước chân phiêu du tìm bao  yêu dấu .
Xa nỗi nhớ mong , một thời thơ dại .
Xa những ngọt ngào ,ngày ấy đã trôi qua 

 Trái Tim Anh chưa hết bàng hoàng vì một  cuộc tình tưởng như vừa mới bắt đầu ..thì đã có lời kết thúc...có ai đó tưởng như đã đến bên anh chấp nhận chia sẻ những đắng cay -ngọt  bùi của cuộc đời ... vậy mà đã rời xa ...xa thật rồi...
Em có biết không?


Hoa cỏ may hoa cỏ ở muôn nơi
Tình anh đó như lời không tả xiết
Dẫu xa nhau chân trời biền biệt
Hoa cỏ này tha thiết nhận cùng
em

Hoa cỏ may hoa của những khát thèm
Đâm cháy bỏng những đan xen dĩ vãng
Hoa cỏ may tháng ngày anh xin tặng
Mong một ngày chát đắng lắng chìm sâu
 
....xẹt xẹt..(gió heo may bây qua làm chiếc lá rơi). ôi tiếng kêu khe khẽ ấy đã làm Bangbang  chợt tỉnh cơn mơ màng .Thật tiếc vì cơn mơ màng ấy đang đưa Bangbang đi tìm một kỉ niệm ảo mơ hồ trong trí tưởng tượng...thật nhẹ nhàng và êm dịu...vậy là tan biến mất tiêu rồi...không biết một lúc nào đó có thể hình dung ra hay nhớ lại được nữa....hic hic .Ấy mà thôi ,,phải tạm biệt thôi chút mơ màng này thôi để còn phải đi tiếp...không lại tan mất một chiều gió heo may và nắng hanh vàng.... 
Trời vẫn đang thu, chiều se lạnh
Ta đi mà nghe lá đổ về tim.
Nắng neo lét buồn nghiêng lỗi nhớ
lá trở ưu phiền về với đất.


Nắng neo lét buồn -lá trở ưu phiền....còn Bangbang thì sao đây......Chiều nay nhặt nắng mà sao lòng se lạnh.....Thôi hãy mỉm cười trong trái tim-Lặng thầm một điều anh giữ lại,,,,
    
         
                                    

25 thg 9, 2012

Nhặt nắng mùa thu



Tình có cho đi chẳng có về
Lòng kêu gọi mãi chẳng ai nghe
Cho nên từ đấy tôi ngơ ngẩn
Với  những bài thơ lạc cả đề...


Sau một tuần bận rộn với công việc như thường ngày...Bangbang không muốn nghỉ ngơi như những ngày chủ nhật khác.chiều nay mình sẽ lại  đi nhặt nắng,,,vì qua mùa thu này lại đến mùa đông rồi.Cũng có thể  vì mùa hè vừa qua ta đã rầm mình với những cơn mưa mùa hạ...Mưa rất nhiều  và ướt mưa cũng rất nhiều (nắng thì nắng gắt ...mưa thì mưa lớn)..có lẽ trái tim mình cũng ướt mưa rồi.
  Cứ thế thời gian cứ luôn trôi đi lặng lẽ..và thu đến...Mùa thu này mình phải làm một cái gì đó...nếu không nó cũng lại qua đi rất nhanh...khi ấy mùa Đông sẽ lại đến..và mang theo giá lạnh đến...!!
  Mùa Thu ..mình rất yêu mùa thu..mình tự hiểu lòng mình như thế..Mùa thu rất nhẹ nhàng..và trái tim mình cũng sẽ nhẹ nhàng như thế,,..dù biết rằng mùa thu đi kèm theo những kỉ niệm buồn man mác,tiếng lòng trĩu nặng ...xao xuyến....
  Thôi cứ quyết định như vậy chiều nay Bangbang sẽ phải đi nhặt
nắng..và để dành cho đến mùa đông và sưởi ấm cho trái tim....trái tim mình và cả một ai đó...
 
Anh !
Người đàn ông đi nhặt ánh mặt trời
Thắp lên ngàn ánh lửa xua bóng tối trong tim
Ngày đã tắt khi bờ môi sao tím tái
Mắt thôi cười lòng ngây dại bắt hoàng hôn.


Em !

Người đàn bà đi nhặt trí khôn
Dang đôi tay ôm tràn ơn mưa móc
Em xõa mái tóc rũ trên mầu cỏ buồn
Cỏ không tên cỏ nằm thênh thang
Rồi vươn lên cùng với tới môi mềm.


Ngày hai ta ! ...
Cùng thắp nến
Nhặt cho nhau những nhiệm mầu ... thôi đau !


      Anh đi gom ánh nắng, "đi nhặt ánh mặt trời" để sưởi ấm trái tim băng giá cho anh và cho một ai đó cần nắng, "xua bóng tối trong nhau".
 Bóng tối lại chế ngự anh &-em , cái gì vay mượn sẽ không lâu bền, cái gì tự có mới là vĩnh viễn. Từ đó, bao câu hỏi xuất hiện trong anh sao anh phải đi nhặt ánh nắng?
     
   Anh và Em: "Nhặt cho nhau những nhiệm màu... Thôi đau!". Thực chất đây là những ước mơ hão huyền, mộng ảo....phải không em?. Một tình yêu mong manh, nhỏ nhoi nhưng rất dễ vỡ!..

       Trên là  câu chuyện tình yêu  Bangbang tản mạn một chút thôi.....mình sưu tầm bài thơ  này nhưng không rõ là của một tác giả nào đó...mình đã đọc khá lâu  rồi nên còn nhớ chút ít thôi...một câu chuyện nhẹ nhàng sâu nắng ,một tình yêu mong manh ,rễ vỡ ...nhưng rất có ý nghĩa...mong muốn một sự chân thành của tình yêu...
      
 Mà thôi có lẽ nắng  vàng roi xuống chiều rồi ...Bangbang Bắt đầu  tranh thủ đi nhặt nắng đây...có ai đi cùng không nhỉ...mà thôi mình tự đi một mình..quyết tâm nhặt thật nhiều nắng...để sưởi ấm trái tim khi mùa thu đi qua và đông sẽ đến...
(Có ai đi nhặt nắng cùng bangbang không?)**
Ai đi thì click vào đây nhé;http://bangbang8xlovedc-bh.blogspot.com/2013/01/blog-post.html

 Chiều xuống lá thu rơi, 1 mai em thức dậy

tình yêu như đến bất ngờ và anh đã ở đây
nhành hoa giấu trong tay
và anh thường bảo rằng
" nụ hoa bé là em đó, thật vô tư...ư...ư.."

lá vàng buông xuống
anh đang cùng em dạo bước, bàn tay nắm chặt.
anh ước gì để cho thời gian ngừng trôi
anh cười và nói " hãy thật hồn nhiên nhé cô bé khờ, có anh đây, đừng bân khuân

Và anh bước bên em mùa thu khe khẽ cười
hoàng hôn mang tiếng yêu đầu để cho anh có em
này em có hay chăng ngoài kia đang vẫy chào
nào ta bước về thiên đường có 2 chúng ta...a...a...a

lá vàng buông xuống
anh đang cùng em dạo bước
bàn tay nắm chặt.
anh ước gì để cho thời gian ngừng trôi
anh cười và nói " hãy thật hồn nhiên nhé cô bé khờ, có anh đây, đừng bân khuân

lá vàng buông xuống
anh đang cùng em dạo bước
bàn tay nắm chặt.
anh ước gì để cho thời gian ngừng trôi
anh cười và nói " hãy thật hồn nhiên nhé cô bé khờ, có anh đây, đừng bân khuâng

                                               




21 thg 9, 2012

Chưa nói cùng em


     "Dưới ánh trăng tràn đầy hy vọng
    Trong cuộc đời này Anh nguyện chỉ yêu em

      Em có biết tình Anh là vạn kiếp
   Dẫu biết rằng ta vẫn phải chia xa

    Ở trong Anh, em là người Anh yêu nhất
      Cả cuộc đời, lẫn mãi mãi về sau".
                
   "Anh vẫn biết Em phong trần tay trắng
     Vẫn yêu Em với mối tình sâu

     Dù mai đây đời bạc thay đen trắng
     Anh  vẫn nhớ hoài hình bóng Em thôi!".

"Em đứng đó mà lòng anh xao xuyến
Em đi rồi anh cảm thấy bơ vơ

Đối diện  em anh muốn nói thật nhiều
Rồi thơ thẩn chìm trong im lặng

Em  có biết anh nhìn em tha thiết
Nhìn Em rồi để nhớ để thương

Rồi một mình lặng lẽ suy tư
Anh  chỉ biết yêu  em không tưởng tượng

Một ngày vắng Em như thời gian lắng đọng
Anh  tưởng như chìm trong vực thẳm âm u

Ngồi một mình Anh  nghe lòng ngất lịm
Lòng bâng khuâng Anh  mới biết đã "Yêu em".


Chưa Nói Cùng em


Chưa nói cùng em tiếng yêu ban đầu
Dù anh đã biết quen em đã từ lâu
Vì em là những sắc hương trên ngàn hoa
Là trăng là gió nói lên bao mộng mơ
Để anh dệt lên bao ý thơ

Chưa nói cùng em những câu ân tình
Chẳng phải rung cảm không xao xuyến lòng nhau
Vì anh là khúc hát đường xa
Vì anh là sức sống vui bao ngày qua
Mà sao tình không thiết tha

Chưa nói cùng em ngày đi làm lễ tơ hồng
Là ngày vui của đôi lòng
Chưa nói cùng em, một căn nhà xinh xắn
Mái gia đình êm ấm tiếng nô đùa trẻ thơ tung tăng

Chưa nói cùng em, nói chi thêm buồn
Cũng đành câm nín theo năm tháng vùi chôn
Nhiều khi lòng muốn nói lên một lời thôi
Mà sao tình vẫn câm nín trên làn môi
Phải chăng sợ... yêu là khổ đau.

**

 

                         

18 thg 9, 2012

Đường tình đôi ngả

...Có thể

Anh đã yêu em và được sống hết mình

Được em yêu và hạnh phúc đó có em

Được cất tiếng trái tim cùng nhịp đập

Được sẻ chia muôn vạn nỗi riêng lòng.
                         """"
Tình yêu ơi, Anh đã gặp Em rồi!

Từng rung động vỡ òa thành xúc cảm
Anh yêu em bằng tiếng nói chân thành

Bằng tất cả tình yêu nơi trái tim anh


                    Vậy Mà...

Yêu thương chi để tim lòng rối nát

Để âm thầm vướng nhận một niềm đau

Trời xui chi đến để phải gặp nhau

Rồi vướng nhận những gì mình không ý
                  *****
Và Em hỡi, xin Em đừng day dứt

Nhạc đàn duyên đã đoạn khúc từ đây

Để cho Anh  trở lại với chuỗi ngày

Để ấp ủ với cõi lòng cô quạnh...Như xưa!!


                                           Và Như thế

Có thể anh sẽ đi về phía trời đêm
Có thể Anh sẽ đi trên một con đường chỉ có lá vàng rơi...
Có thể anh sẽ đi về một nơi chân trời rất xa,,,và nơi đó không em.


Con đường heo hút bóng xa xăm

Một niềm nhói khơi tưởng như dằm

Nắng ấm đi đâu để trời lạnh

Làm băng giá buốt tình tháng năm.


Một con đường phía cuối chân trời xanh

Với hoa lá và muôn ngàn cây cỏ
Anh yêu Em hơn những gì Anh  có

Nhưng nay tất cả giờ ..đã rời xa...anh !!


Nhưng...""""


Anh có thể đi trên tất cả những con đường dù biết đó là bóng đêm hay là lá vàng về cội...cũng có thể là về phía không em...về một nơi xa săm hoang vắng...như trái Tim vốn đã cô đơn  như chính bản thân mình...Nhưng dẫu sao anh cũng luôn cầu mong em đi về hường mặt trời ..nơi đó có bình minh tỏa sáng cho đời em...con đường em đi sẽ có hoa nở 4 mùa và có trái tim yêu thương luôn chờ đón em...như thế ..Em sẽ hạnh phúc...đó cũng là điều anh muốn nói.

                                                                                                   
                                  

14 thg 9, 2012

Em yêu người khác đi


Nếu một người nào đó yêu em hơn anh bây giờ
thì anh nghĩ là em nên yêu thương người đó đi
bởi anh hiểu được anh đang yêu em như thế nào
anh yêu em hơn chính bản thân anh

Nhớ là người từng nói mai sau có như thế nào
thì em vẫn là em không bao giờ thay đổi đâu
vậy mà sao giờ đây em đang bên anh lúc này
mà tim em hình như đang nghĩ về ai


Từ ngày gặp em thì anh đã yêu đã lo lắng thật nhiều
nào phải là anh đã không quan tâm hay làm gì có lỗi
mà hình như là em bây giờ khác xưa mất rồi
ở bên anh em không còn cảm thấy vui


Nhìn người không vui thì anh cũng đâu có vui vẻ được gì
nhiều lần mình anh nghĩ suy trong đêm hay là mình kết thúc
đừng vì ta từng yêu mà gượng ép bên nhau hoài
anh yêu em nhưng em yêu người khác đi




Ta quen nhau dù biết còn gian khổ
Nên hiểu nhau nhiều – người hỡi ta yêu
Dẫu thời gian chưa đủ nói mọi điều
Nhưng em ơi! Trọn đời luôn chung thủy




Có phải em – người bạn đời tri kỷ?
Đã cho anh khao khát nhớ mong
Từ bao giờ anh đã giữ trong lòng
Lời chân thật:… trái tim vẫn mãi yêu em

**


















5 thg 9, 2012

Tháng 9

                

   ***XIN CHÀO MÙA THU***
   
          
              Tối nay ,thật nhẹ nhàng sau bữa cơm tối ,mình lại tìm đến một góc nhỏ của tâm hồn ...đó là tìm đến chiếc ghế ngồi với cái bàn giường như nó đã cũ kĩ lắm rồi bên cạnh đó là khung cửa sổ quen thuộc mỗi khi Bangbang có chuyện vui ,buồn hay những tâm tư gì đó đều bắt nguồn từ đây! .Mọi chuyện tưởng như  rất quen thuộc..quen như những nỗi thường tình hàng ngày đã trôi qua ...cũ thật rồi ..nhưng hôm nay có lẽ có cái gì đó sẽ mới ..khi Bangbang lại có những cảm xúc mới...

Thu lại về từ cơn gió heo may
Trời tháng tám vẫn xanh như màu mực
Ngoài trời khuya ngôi sao anh vẫn thức
Nhớ về em nhớ cả những mùa thu.


         Bangbang đang lặng im suy nghĩ vu vơ về một cái gì đó thật mới thì giật mình cánh cửa kêu kẹt kẹt rồi rình một tiếng và sau đó là một cơn gió ùa vào căn phòng bé nhỏ ,tràn qua cơ thể Bangbang làm ớn lạnh ...xèn xẹt mấy tiếng kêu nhỏ thì ra tờ lịnh trên tường đã báo tháng 9 đến rồi...phải nào sáng nay trên con đường đi làm qua các ngôi trường học nhộn nhịp đến thế .Vậy là năm học mới lại bắt đầu cho các học sinh ...hì hì giờ Mình đã qua thời đó rồi,,,chỉ còn trong kí ức thôi.


 "Những chiếc lá vàng, những cơn gió heo may thổi nhè nhẹ dọc những con đường... và 1 chút cảm xúc dịu nhẹ len trong tâm tư mỗi người khi có cảm nhận về một mùa thu đang đến.
         
           Mùa thu đang đến, đang gõ cửa bao tâm hồn mỗi con người, hãy rũ bỏ hết những phiền muộn xung quanh, những lo toan của cuộc sống... Tất cả là vô thường... rồi cũng là hư không... Để sống và đón nhận vẻ đẹp của mùa thu các bạn nhé
          
           Mùa thu cũng có chút gì đó u buồn mang mác, chút lạnh của gió, chút mùi hương của đất, lá vàng và khí trời vào thu...Ai cũng có những kỉ niệm về mùa thu như trong lòng Bangbang mùa thu..là mùa lá rụng,mùa của những nỗi nhớ ,mùa tìm yêu thương....không biết phải nói sao cho hết đây...?

Cây có còn phủ bóng những con đường
Nơi ngày xưa chúng ta từng sánh bước
Em ơi em biết bao giờ có được
Những buổi chiều như thế ở bên nhau

          Thu về, trời thay áo mới, thế nhưng Bangbang vẫn mãi khoác lên người chiếc áo màu vàng nhạt như nắng cũ ngày xưa..., vẫn lang thang qua từng con đường vắng-những con phố không tên-những con phố ẩn dật trong tâm tưởng, hằn sâu về một thế giới buồn tênh, không một ai khác ngoài Bangbang , chỉ có Mình  ở nơi đó, một mình và lặng lẽ....

Giờ mình anh còn lại với nỗi đau
Ôm thương nhớ cho lòng thêm day dứt
Để hằng đêm vẫn một mình thao thức
Không biết giờ này em .. có thức
không?


          Thu đã về khẽ chạm qua ngõ rồi em có biết hay không?  Những rặng cây gieo gió heo mây của mùa về đang rơi vãi trên con đường  vắng. Mùa lặng lẽ đang rắc những yếu mềm đa cảm lên đôi mắt chứa đầy những mảng rêu phong của hoài niệm.

      Có những mảng lá mang màu vàng sẫm của mùa thu đang rơi xuống cỏ.Ta ôm đàn ghi ta ngồi hát nghêu ngao bên chiều. Em thả hồn nằm trên thảm lá, ngửa tai nghe mùa  đang trở giấc ùa về và ngân lên khúc tình ca mùa lá rụng.

     Mỗi mùa trôi qua trong lòng tôi luôn đọng lại một nổi nhớ, nhớ thiết tha. Đặc biệt là mùa thu khi những cơn gió heo mây chợt đến vào mỗi buổi sớm mai lòng tôi lại rạo rực thổn thức, khi nghe những bài hát về mùa thu trong lòng tôi lại trỗi dạy niềm yêu thương


Cây điệp vàng trước nhà em mỗi tối
Xác hoa vàng rụng xuống chân tôi
Không hẹn hò sao tôi còn mãi đợi
Đứng bơ vơ, lóng ngóng dưới hiên nhà

Khung cửa nhỏ dịu dàng mở lối
Ngọn đèn khuya lặng lẽ bóng em ngồi
Tóc em xõa xuống đôi bờ vai nhỏ
Ngọn thác nào cuộn chảy giữa lòng tôi

Cây rơi vãi, lòng tôi không rơi vãi
Chỉ lặng thầm nở một nụ tình si
Em có thấy một mai khi thức dậy
Hai dấu chân tôi để lại trước sân

Lòng tôi đó yêu mà không dám ngỏ
Xác hoa vàng sẽ nói hộ giùm tôi


Lá vàng trải thảm khắp nơi nơi
Nắng thu man mác cả đất trời
Đêm thu lòng ai thêm nhung nhớ
Mùi hương đâu đó  hồn chơi vơi.

        Giờ có lẽ Trời đã đổ về đêm,chút gió đã lạnh hơn...mà cảm xúc thì còn  rất dài..không biết phải diễn tả ra sao cho hết nỗi lòng mình với Mùa thu...có lẽ Mùa thu như một lời nói vĩnh hằng ..Mùa thu cho Ta niềm nhớ ,cho ta nhớ về một ai đó đã xa,,,hay trong hiện thực còn nhìn tới phía trước mong chờ một ai đó sẽ đến ..như nỗi mong chờ một Mùa thu sẽ đến...yêu thương sẽ quay về hay yêu thương đang tới...
   

                                                            CÓ PHẢI LÀ EM?
                                             """"...XIN CHÀO NHÉ MÙA THU ƠI."""

                                                      

6 thg 8, 2012

Tháng 8

""** Tháng tám của Trái Tim Tôi--""  
        * Bên khung cửa căn phòng nhỏ mà Bangbang vẫn thường hay ngồi hôm nay lại  xôn  xao miền nhớ. Sớm nay mở khung cửa sổ, một vùng trời mây trắng, sắc nắng ban mai ngập tràn dịu nhẹ, màu vàng phai đẹp đến lạ lùng,có chút gió thi thoảng khẽ đua đưa nhũng chùm lá...Cũng như  Entry tháng 7 lại một lần nữa Bangbang nhìn lên tờ lịch treo trên tường.Nhưng  lần này thí khác ,Bangbang không giật mình nữa mà đã sẵn sàng đón nhận,chờ đón một cái gì đó đến như lẽ thường tình .Và thế đấy tháng 8 tới rồi....xin chào tháng 8 nhé!!
                                  
 
                Tháng tám mùa chi?Ta cứ chờ đón
                Để cho đôi mắt Ta quên ưu phiền mùa cũ
                Chiếc lá rơi Ta giấu vội chút niềm tâm sự
                Lạc vào giao mùa trong nốt nhạc vấn vương



                
 *Tháng 8 lại có một chút đặc biệt với chính bản thân Bangbang nữa ,Là  được sinh ra vào tháng     8..!! nên cái cảm xúc về tháng 8 lại dâng trào trong trái tim

     *Tháng Tám về trên những cành lá,trên những bông hoa nhỏ bé đang hé nụ ,nắng  phai nghiêng nụ nắng hôm nào. Dập rờn những cánh hoa đầu mùa, dập rờn nỗi nhớ,những kỉ niệm  tràn về ngọt ngào dĩ vãng ngày xưa.
""""Sớm nay, ngồi bên khung cửa đọc lại  những  entry buồn,tự nhiên  thấy chút buồn len nhẹ, như heo may mùa thu lách qua kẽ lá, vàng rơi vàng rơi...Ôi những nỗi buồn chẳng gọi thành tên!


    Một lần thôi, níu mong manh                             
          Để mùa thu nhận ra anh một mình   

                 
    *tháng tám có lẽ nó cũng là một mùa buồn ,nhưng nỗi buồn man mác thôi.Buồn như những bản tình ca hè muộn.Đúng vậy mùa hè nắng nóng và những nghiệt ngã của cuộc đời,nó sôi động bao nhiêu,mọi kí ức về mùa hè như là bùng cháy lên ngọn lửa...Thì tháng 8 về như lời muốn nói chia tay mùa hạ, chia tay sự cuồng nhiệt để đón nhũng nhẹ nhàng về bên

      Tháng tám mùa chi trong tiếng thở miên man       
      Tìm tiếng khóc dưới chân buồn không bước            
         Em đâu rồi? Sao để buồn mơ ước                             
           Tháng tám mùa buồn, em đã biết hay chưa...   

          
Nỗi buồn rồi cũng phải xa thôi ,Mình tự nhủ với lòng mình như thế,vì không nên cứ ôm hoài những kỉ niệm buồn mãi được..
.Tháng 8 bây giờ sẽ khác tháng 8 ngày xưa..Mình phải sống tốt hơn và Mình cũng lại tự nhủ  lòng mình như thế. 
Thế giới diệu kỳ là hai tiếng yêu thương
Ta tìm về sau mỗi lần vấp ngã
Thời gian trôi giữa dòng đời muôn ngả
Tình người lại đẹp  sắc màu  nở  hoa
...Cho nên sáng nay, mình thật sự thấy tháng 8 dễ thương trên tờ lịch. Đôi khi người ta yêu thương một điều gì đó, một ai đó mà chả cần lý do. Đời sống này chỉ giản đơn như thế, giản đơn như một nụ cười vừa thắp trên môi...một niềm hạnh phúc nho nhỏ trong trái tim mỗi người.
*****   Tháng Tám. Mùa của riêng Trái tim tôi 
                                                   
 Em có nghe, mùa Thu mưa giăng lá đổ
 Em có nghe, nai vàng hát khúc yêu đương
  Và em có nghe khi mùa Thu tới,
  ....... mang ái ân mang tình yêu tới
  Em có nghe, nghe hồn Thu nói mình yêu nhau
nhé!
                           

17 thg 7, 2012

Đi tìm dư âm

Tuổi xuân ,tìm lại đâu còn
Chỉ còn lại những nối mòn năm xưa
Sóng xô ,gió giật đung đưa
Thuyền bồng bềnh ,giữa cơn mưa dập dồn
Thời gian trôi thật vô hồn
Vừa bình minh ,đã hoàng hôn tím chiều
Ngoái tìm lại những thương yêu
Giật mình bóng đã ngả chiều thời gian
Tuổi xuân ,ai chớ vội tàn...
Để tôi tìm lại cung đàn năm xưa

Cuộc đời một con người luôn trải qua rất nhiều giai đoạn,gọi đó là những thanh trầm cuộc sống . Mỗi giai đoạn, lại có những kỷ niệm riêng. Khép lại một giai đoạn, mở ra một giai đoạn mới, thế là những  việc đã làm, được hay chưa được, tốt hay không tốt, đều trở thành quá khứ. Khi quá khứ có một giá trị nào đó đối với ta,hay những khoảng khắc nào đó để lại cho ta một ấn tượng sâu đậm hay là một nỗi niềm đáng nhớ ... nó trở thành kỷ niệm.Và cái quá  sâu đậm ,quá ấn tượng đó sẽ là một phần trong trái tim ta. 

Đôi khi nghe lại cung đàn xưa
Chợt hiểu vì đâu, mùa tiếp mùa
Trạch lòng chợt nhớ  câu thơ cũ
Buồn tự khi nào như tiếng mưa.


---Bất chợt nét mi gầy trầm lắng
Lòng anh buồn đến tận đáy mùa thu
Người đi rồi sao còn vương bóng cũ
Hiện hữu này nhạt tẻ đến từng canh


Một chút lòng tôi chút nợ duyên
Én nam nhạn bắc thuyền quyên ngại ngần
Đành thôi dù chẳng một lần
Trao câu tình tự phân vân hương đời.


Ta tìm lại một chút dư âm nhẹ nhàng của 4 mùa mà ta đã đi qua...Ta tìm thấy một chút buồn man mát  của mùa thu ,một chút yêu  thương của tuổi trẻ ,,,,,một chút gì đó của cuộc đời ,một  chút  nhẹ nhàng như tiếng mưa ,chút   sâu nắng của một tấm lòng , một trái tim biết biết yêu thương ...Và ..đó là kỉ niệm dù hơi buồn ..nhưng tất cả rồi cũng sẽ qua thôi ..sau mưa trời lại nắng mà.


 Nhìn về phía mặt trời
Lặng thầm mà sống
Dù cuộc đời có muôn vàn cay đắng
Mỗi bình minh là một niềm tin


           Thật khó hình dung một ai đó có thể sống mà không có kỷ niệm.
Kỷ niệm cho dù là vui, hay buồn, là ngọt ngào, êm ái, hay mặn chát cay
đắng cũng sẽ giúp cho chúng ta, mỗi con người được lớn lên, là động lực
giúp ta vượt lên phía trước.


Hãy sống hết mình vì hôm nay, đó chính là cách tốt nhất để trong tương lai hôm nay sẽ lại là một kỷ niệm - đẹp.

Rồi một ngày nào đó Ta sẽ vui khi đi tìm những dư âm ,những quá khứ ,những kỉ niệm ,,,mà ta đã có ..nó thật sâu sắc ,thật ấn tượng ,và nó thật đẹp...!!!
                      
   
                                               

12 thg 7, 2012

tháng 7



   Hôm nay là một ngày đầy nắng, nắng tràn lên từng cánh hoa bé xinh, nhảy múa trên từng chiếc lá non, rọi cả vào gian phòng bé nhỏ  từ buổi sớm.không nghe thấy tiến chim hót véo von như mọi ngày,không bắt gập cơn mưa bất chợt như Entry tháng 6 mà Bangbang đã viết...Nhưng  có một điểm lặp lại là mỗi khi Tôi muốn viết về một cái gì đó ,thì có nghĩa đều bắt nguồn từ bên khung cửa sổ...mà khác biệt nhau là ngày nắng với ngày mưa...!!

 ...Những tia nắng xuyên qua những kẽ lá xanh ..chiếu vào căn phòng bé nhỏ ,có tia nắng lóe sáng nên khi đọng lại trên tờ lịch     treo  trên tường .Bangbang theo phản xạ nhìn theo ...thì tờ lịch đã báo sang tháng 7 ...từ lúc nào...vậy mà mình cứ ngỡ...tháng 6 mới còn qua đây....!!

Và rồi tháng 7 lại hiện về trong tôi những cảm xúc ...Tháng 7 đã đến rồi ........tháng mà trong tôi có rất nhiều điều để nói...

Ta ôm cả một không gian hư ảo
Có nắng có mưa và có huyền thoại về em
Hoài niêm xưa những  kỷ niêm êm đềm
Ta choáng ngợp ươm mầu xanh thương nhớ
.

 
                                                                     Tháng 7 rõ ràng là mùa nắng       

Mùa nóng có khi khiến lòng ta thật là khó chịu,nhưng quy luật của tạo hóa là như vậy mà
Hôm nay Bangbang cảm nhận cái nóng nó rất nhẹ nhàng vì lúc này vẫn là buổi sáng sớm..khi mặt trời mới nên.

Muốn gửi hồn theo nắng sớm mai
Trong veo hiền quá ánh mắt nai
Em là thơ nhé anh trong mộng
Dù chênh vênh cánh lược ai cài.


                                                                         Tháng 7 cũng là mùa mưa


    Tháng 7 cũng là mùa mưa,những cơn mưa như chút nước,kèm theo sấm chớp đùng đùng....thật lạ thường.mà hình như chỉ có tháng 7 mới hay có...
Hôm nay không có mưa như những ngày mưa .Nhưng Bangbang vẫn cảm nhận về mưa,mưa xua đi nhũng cơn nắng nóng ,mưa khiến lòng người chợt hoài nhớ kỉ niệm,làm ướt cánh hoa,ướt áo ai và ướt mi ai như tiếng ve khóc khúc biệt ly vậy


Tình rơi trên phím tơ chùng
Mưa đêm phố ảo lạnh lùng tim ta
Ve sầu cất tiếng thi ca
Hồn theo cánh phượng màu hoa tím buồn
Ôi mắt lâu  buồn giọt sương trong
Nhìn trang thư cũ ướt mi không ?
Ngơ ngác chiều về lòng bến Hạ
Biết người xưa ấy vẫn nhớ mong
                                                                   Tháng 7 là mùa yêu

 Em từ lầm lỗi mùa yêu 
Tôi từ lỡ bước đường chiều mồ côi
Đêm tình tự chát bờ môi
Buộc chi hai nửa rã rời hồn thơ.
Hẹn nhau trên chuyến đò tình
Ngỡ rằng ta mãi song hành có đôi
Từ ta bão tố dòng trôi
  Ầu ơ khắc khoải  giang đầu cuối sông.
             
                                                           Tháng 7 là mùa hy vọng
 
Ai ru giấc mộng thiên đàng
Ai ươm hoa nở giữa ngàn nhân duyên
Tháng 7 ai  ru nỗi nhớ về đây
Nắng nghe ngỡ giọng nói năm nào

Tháng 7 buồn ,vui lẫn  ngọt ngào
...Mùa thương ,mùa nhớ lao xao tơ lòng

Tháng 7 có ai không nhớ,có ai không có kỉ niệm chứ...!! tháng 7 mùa nắng ,mùa mưa,mùa yêu thương,mùa hy vọng...có vui có buồn...phải không các bạn? 

                                 

29 thg 6, 2012

Tháng 6

    --Đang miên man ,mơ hồ hư ảo...Tôi ngồi bên cạnh khung cửa sổ quen thuộc của mình trong những ngày nghỉ ,hay cả những giờ nhàn rỗi,những lúc vui,những lúc  buồn cũng vậy ...có lẽ đó là thói quen của tôi.Cũng có thể là những ngày dài giết thời gian và cũng có thể là nhũng giờ làm việc thực sự của tôi , khi tôi viết đề tài vì một cái gì đó hay đọc những cuốn sách có ý nghĩa...Ngày ngày, tháng tháng ,dòng thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua..
   --Đang miên man,mơ hồ hư ảo....Tôi  ngồi bên khung cửa  và  giật mình ,..vì cơn mưa bật trợt rơi xuống rất to...và tôi hiểu đây là những cơn mưa cuối tháng 6  đổ về...Mưa bất chợt cũng khiến lòng tôi bất chợt với nhũng kỉ niệm tràn về.....
    --Tháng 6, những cơn mưa bất chợt và vội vã làm tan đi cái nóng của mùa hè. Tháng 6, đến rồi đi trong những tiếng ve kêu ồn ã và kết thúc dần theo những cơn mưa. Tháng 6, tôi ngồi nghe mùa hạ “bồn chồn” gõ cửa, vậy là một tháng 6 nữa lại sắp qua đi.....!!
     -- Cơn mưa rào xối xả tháng 6 gạt đi những cái nắng và nóng nực. Một cảm giác man mát và bình yên cứ vây quanh lấy Tôi. 

Tôi chả hiểu tại sao Tôi lại thích những cơn mưa đến thế, Tôi cũng chả biết tại sao cứ mỗi khi mưa rơi, Tôi lại có nhiều cảm xúc lặng lòng  đến thế… Tôi nhìn qua khung cửa  và nở nụ cười mãn nguyện – Rồi cố lục lọi kỉ niệm nào đó trong đầu Tôi  và tự đặt câu hỏi tại sao mình  lại thích mưa 
                                                   

 (Bạn có nghe thấy gì không? Những cơn mưa đang dần cuốn đi những ngày cuối cùng  của tháng 6, tháng 6   với những cơn mưa mùa hạ chợt đến chợt đi. Có khi  nào bạn để ý, điều gì làm nên điều đặc biệt của những cơn mưa tháng sáu?)
    --Những cơn mưa tháng 6  đôi khi làm ta nhớ và thèm khát về một thời ấu thơ về cái tuổi thơ hồn nhiên  và trong sáng
                            
--Những cơn mưa  đôi khi làm ta nhớ  tuổi thơ lúc mẹ cha đưa ,đón  đến trường bằng muôn vàn tình thương.....!!!   --Những cơn mưa tháng 6  đôi khi làm ta nhớ ...nhớ những dại khờ và rồi  lớn khôn...từng bước ,từng bước  vào đời

 
--Mưa! Cơn mưa thật đẹp - Đẹp giống như hoặc hơn cả những gì mà người ta thường
miêu tả trong thơ ca. Đây không phải là lần đầu tiên Tôi cảm nhận về một cơn mưa đẹp như thế này. Nhưng bất cứ khi nào Tôi  ngắm mưa rơi, trong lòng Tôi lại rộn lên một cảm xúc khó tả như thế. Bên ngoài trời vẫn đang mưa, như chợt nhận nhớ ra điều gì, Tôi  khẽ lắc đầu thật nhẹ và mỉm cười một mình.

"Tháng sáu, mưa, mưa.
Giá trời đừng mưa, và anh đừng nhớ.
Trời không mưa và anh không nhớ, anh còn biết làm gì.
Em như hạt mưa trên phố xưa,
Nuôi kỷ niệm bám hoài trí nhớ.

''''''''''''''''''''''
''''''''''''''''''
Kỷ niệm như rêu, anh níu vào chợt ngã.
Tình xưa giờ quá xa.
Hoa cúc vườn nhà ai thả từng chùm,
Cho anh thương áo em vàng.
Tháng sáu trời buồn,
Tháng sáu riêng anh, bầy chim sẻ hiên nhà bay mất
Như em như em..."

--Tôi  đang nhớ về một mối tình, một cơn mưa – gắn liền với cuộc đời Tôi . Có lẽ Tôi yêu những cơn mưa là thế, Mưa - Tôi luôn có những dòng cảm xúc lạ lùng là thế.

Chiều mưa
phủ cả đường mây
Chiếc ô đã trả hay bay mất rồi
Thẩn thờ cậu bé vẫn ngồi
Mưa rơi từng giọt , bồi hồi nhớ ai ?

Vẫn biết đường trơn và ướt áo
Sao lòng thích mãi những ngày mưa
giăng giăng từng hạt qua từng lá
lạnh ướt bờ vai lạnh nỗi buồn

Để tìm nỗi nhớ ở trong mưa
Để bóng người xưa thoáng hiện về
qua cuối con đường sau muôn lối
mang tình yêu đến giữa ngày mưa

lá vàng rơi rụng xuống theo mưa
nỗi nhớ cùng mưa thấm lạnh rồi
em nhặt giùm tôi về sưởi ấm
Để buồn và chỉ để buồn thôi

Bao mùa chợt  đến tiếng mưa rơi
Sao bóng người thương ở phương trời
Xin gởi chút nồng qua gió Lạnh
Đêm về ấm lại nỗi chơi vơi.

..........................................................
Mưa  đến rồi đi níu nỗi buồn
Ai đòi trả lại những ngày xuân
Tôi đếm  những giọt mưa sót lại
Ai cười trong những giọt mưa tuôn


                                                            
---Mưa! Cơn mưa thật đẹp ...nhưng có lẽ giờ này mưa bắt đầu tạnh mất rồi..vì thế Tâm trạng Tôi sẽ lại phải cảm nhận khác ..Một cảm nhận thật bình thường như nhũng gì hiện thực của ngày thường ...sẽ lại bắt đầu 


--Thôi không miên man ,mơ hồ hư ảo.nữa ..Tôi ngồi bên cạnh khung cửa sổ quen thuộc của mình ,Nhưng giờ thì trời đã tạnh mưa. Tôi lại phải bắt đầu cho một công việc mới..và xin nói lời tạm biệt thôi.
                                        

                                            
                               
Copyright 2010 You And Me

Home | About-Me | blog zing me | Nghe nhac | Pacebook |