-
TIẾNG THỜI GIAN
Có lúc mơ màng trong phút giây
Ta trông trời nhơn nhởn mây trắng
Rì rầm nho nhỏ thời gian nắng
Tí tách đồng hồ trên cổ tay
Ta trông trời nhơn nhởn mây trắng
Rì rầm nho nhỏ thời gian nắng
Tí tách đồng hồ trên cổ tay
Tiếng nghe thăm thẳm giữa không gian
Lấp lánh ngân hà trong vô tận
Quê hương một sắc trời xanh thắm
chim gáy bờ tre tha thiết hơn
Tiếng trời tiếng đất tiếng con tim
Một dòng sông lớn thời gian chảy
Soi bóng ngày đêm soi bóng em
Nhởn nhơ trời cao bay may trắng
Ta mơ một mùa xuân rất xa
Đi giữa mênh mông năm tháng gọi
Cùng em nhắc lại kỷ niệm qua
Sau một giấc ngủ dài Tôi thức giấc.Đưa tay nhè nhẹ đẩy cánh cửa phòng ra,bất chợt ánh nắng từ đâu tràn vào qua khung cửa .Vén cái rèm sang một bên ,hướng đôi mắt nhìn về phía trước ......Tôi cảm nhận được một ngày mới bắt đầu thật đẹp:
***....Tháng Tư rồi phải không em..?Em biết không tháng tư về là kỷ niệm lại ùa về trong trí nhớ của anh.Anh nhớ những ánh nắng đang dần nóng lên vì nó là khoảng khắc sắp sửa giao mùa đó em à.Cái xe xe lạnh của sáng sớm ,cái ấm áp của buổi trưa nắng thật nhè nhàng ,cái ảm đạm của những buổi chiều mưa phùn và muôn hoa bắt đầu hé nụ...những đàn chim ríu rít hót ,những con bướm vàng trao lượn bên những chùm hoa tỏa ngát hương.Thế đấy em à.. Mùa xuân qua rồi ,thay vào đó là mùa hạ chớm về .
***Mùa hè đến rồi hình như thế phải không em.kỷ niệm đầu ai chẳng nhớ về một thời cắp sách...Tháng tư về bạn bè trao nhau những dòng thơ ,những nốt nhạc ,những câu truyện ,những giận hờn .những vu vơ ,những bâng khuâng,và tất cả những kỷ niệm được đặt vào trang lưu bút.Và chẳng có trang lưu bút nào ghi nhiều được bằng Trái tim.Em biết không trong rất nhiều kỷ niệm thì
chẳng thể nào thiếu em...
Nắng cũng buồn qua sân lớp cũ
Buổi học tàn còn nhớ không em?
Chiều xưa đi mây trắng nhẹ nhàng
Tô kỉ niệm dâng đày mắt nhỏ.
Tô kỉ niệm dâng đày mắt nhỏ.
Mùa hạ rồi phượng níu chân em
Bao điều ước mơ mộng êm đềm
Con đường ,áo cũ lùa gió nhẹ
Con đường ,áo cũ lùa gió nhẹ
Người trở về phiến đá bơ vơ
Ngõ nhà ai ngan ngát hương chờ
Khung cửa sổ trời xanh sứ lạ
Mùa hạ rồi phượng níu chân em
Như lũ ve bay hát giọng mềm
Trưa nắng hạ qua miền nhiệt đới
Nắng cũng buồn .em có hay
Nắng cũng buồn .em có hay
****Tháng tư vế rồi hình như thế phải không em.....và có lẽ anh cũng chẳng bao giờ quên đi kỉ niệm ,Em biết không ,tháng tư về cũng là những cơn mưa thi thoảng theo về.Mưa cũng làm cho trái tim anh bao nhiêu nỗi buồn .Nhưng mưa cũng gột rửa đi bao nhiêu phiền muộn .
Anh vẫn nhớ mãi thời thơ mộng cũ
Thủa hai mình tay còn ủ trong tay
Thủa anh ngồi hứng từng lá me bay
Cho em đến xem nhà chồng mấy dặm
Thủa hai mình tay còn ủ trong tay
Thủa anh ngồi hứng từng lá me bay
Cho em đến xem nhà chồng mấy dặm
*****
Nhớ trưa hè anh đổ mồ hôi ướt đẫm
Xe sườn ngang anh tới rước em đi
Tóc em bay thoảng thoảng xuân thì
Anh ngất ngây hôn lên từng sợi mỏng
Nhớ trưa hè anh đổ mồ hôi ướt đẫm
Xe sườn ngang anh tới rước em đi
Tóc em bay thoảng thoảng xuân thì
Anh ngất ngây hôn lên từng sợi mỏng
****
Em còn nhớ ngày mắt tình gợn sóng
Anh rụt rè tay lắm lấy bàn tay
Mặt quay đi như hông biết hông hay
Em rung nhẹ trong bàn tay anh ấm
cái thủa ấy tình yêu sao nồng thắm
Anh rụt rè tay lắm lấy bàn tay
Mặt quay đi như hông biết hông hay
Em rung nhẹ trong bàn tay anh ấm
cái thủa ấy tình yêu sao nồng thắm
Giận nhau rồi để thương nhớ nhiều hơn
Thương làm sao những giây phút dỗi hờn
Khờ dại quá giờ đã thành kỉ niệm
Anh hỏi anh giữa cuộc đời phù phiếm
Biết mình còn có dịp nhìn ngắm mưa me
Còn lần nghe ve thổn thức gọi hè
Để kỉ niệm theo về từ cõi nhớ......
Thương làm sao những giây phút dỗi hờn
Khờ dại quá giờ đã thành kỉ niệm
Anh hỏi anh giữa cuộc đời phù phiếm
Biết mình còn có dịp nhìn ngắm mưa me
Còn lần nghe ve thổn thức gọi hè
Để kỉ niệm theo về từ cõi nhớ......
*****Tháng tư về rồi đúng thế phải không em.....?. Nắng mưa là truyện thường tình,kỷ niệm thì có rất nhiều.Nưng cái gì đến thì nó sẽ đến phải không em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét