Mở cửa đón cơn gió mùa đông
đón lời thì thầm vắt ngang khe cửa
có lời yêu reo vui như đốm lửa
con chim vươn cổ hót vang trời..
Sáng nay, vừa mở ô cửa nhỏ xíu của căn gác, một cơn gió nhẹ nhẹ thoảng qua mang theo chút hương của nhành ngọc lan đầu ngõ.Thoang thoảng mùi hương nhè nhẹ,khẽ lướt qua ...những chiếc lá vàng của mùa thu còn xót lại trên cây lần lượt rơi xào xạc...
Chút se se lạnh của những cơn mưa cuối mùa làm thổi về những kí ức ,những khoảng cách nao nao của ngày cũ đã trôi qua...
Có phải mùa đông đã về rồi phải không em?
Trèo lên đỉnh núi
sương mù
Đưa tay với lấy mùa thu muộn màng.
Qua rồi để chớm đông sang
Nghe hơi lạnh ấy mang mang cõi lòng .
Giật mình nói với mùa đông ,
Đến chi sớm vậy ai trông ai chờ
Đông rằng nàng cứ vu vơ
Mùa đông tự có bao giờ mất đâu ?
Nó nằm tự đáy tim sâu
Ngủ yên hạnh phúc ẩn màu nhớ thương
Khi nàng quạnh quẽ cô đơn
Mùa đông thức dậy dỗi hờn hiện ra...
Đưa tay với lấy mùa thu muộn màng.
Qua rồi để chớm đông sang
Nghe hơi lạnh ấy mang mang cõi lòng .
Giật mình nói với mùa đông ,
Đến chi sớm vậy ai trông ai chờ
Đông rằng nàng cứ vu vơ
Mùa đông tự có bao giờ mất đâu ?
Nó nằm tự đáy tim sâu
Ngủ yên hạnh phúc ẩn màu nhớ thương
Khi nàng quạnh quẽ cô đơn
Mùa đông thức dậy dỗi hờn hiện ra...
Vậy là mùa đông đã về rồi em nhỉ.những cái lạnh đầu đông nghe có vẻ ớn lạnh ...chút nắng của mùa thu xót lại cũng vội vàng rời bỏ ta mà đi ,hơi ấm của bàn tay ấy cũng rời xa ta rồi ...Ta có níu kéo chút mùa thu thì cũng đã muộn màng mất rồi .Thôi đành để mùa thu qua ...và chớm đông sẽ về...và đón nhận chút se lạnh ấy se vào cõi lòng xôn xao.
Mùa đông đến nhanh thật đấy khiến ta giật mình và khiến một ai đó là nàng cứ vu vơ .để ta cứ chờ ,cứ đợi ,nhưng mùa đông có bao giờ mất đâu.mà đã nằm tự trái tim sâu.trong lòng ta rất nhớ thương ...mùa đông đến cảm giác như một cái gì đó rất cô đơn ,và em cô đơn hay là ta cô đơn vậy nhỉ .Mùa đông đã ngủ bao ngày rồi ...bây giờ thức dậy....
Mùa đông về chưa em ....???
Mùa đông về chưa em sao mây xám đã giăng lưng trời ?
Mùa đông về chưa anh cho em nhớ ngày xưa chúng ta
Ngày xưa giữa mùa băng giá hai đứa mình có nhau quên đi đời giá băng
Hôm nay trời vào đông một mình em lạnh đầy một mình em nhớ anh!
Ngày xưa trời hay mưa cho anh ngắm mắt em rưng buồn
Ngày xưa trời dăng mây cho anh nhớ vùng mây tóc bay
Ngày ấy mỗi lần em hát tiếng hát càng vút cao đưa anh vào đắm say
Nên ta thường dặn nhau đừng giận nhau một ngày và đừng dối lừa nhau
Bao nhiêu chuyện ngày xưa càng nhắc càng nhớ sao cho vừa
Bao nhiêu mùa đông qua em còn đi mãi xa
Em đi về phương ấy không biết ngày nào mình có nhau
Cho vơi bao nhớ thương cho đông về mình thôi băng giá
Mùa đông về chưa em cho anh nhớ mắt em rưng buồn
Mùa đông về chưa em cho anh nhớ một vùng tóc bay
Chiều nay giữa hoàng hôn vắng em hát lời hát xưa sao nghe lòng tái tê
Em ơi đông về chưa để mây mưa giăng đầy để anh nhớ người yêu...
Mùa đông về rồi !!
Mùa đông này mình nhớ ai,hay tự lòng mình nhớ vu vơ .Mùa đông này rồi lại chỉ lang thang như bao mùa đông khác và vẫn cứ vương sầu như thường lệ...và lại cất tiếng hát và dạo bước ngao du đất trời
Mùa đông đến nhanh thật đấy khiến ta giật mình và khiến một ai đó là nàng cứ vu vơ .để ta cứ chờ ,cứ đợi ,nhưng mùa đông có bao giờ mất đâu.mà đã nằm tự trái tim sâu.trong lòng ta rất nhớ thương ...mùa đông đến cảm giác như một cái gì đó rất cô đơn ,và em cô đơn hay là ta cô đơn vậy nhỉ .Mùa đông đã ngủ bao ngày rồi ...bây giờ thức dậy....
Mùa đông về chưa em ....???
Mùa đông về chưa em sao mây xám đã giăng lưng trời ?
Mùa đông về chưa anh cho em nhớ ngày xưa chúng ta
Ngày xưa giữa mùa băng giá hai đứa mình có nhau quên đi đời giá băng
Hôm nay trời vào đông một mình em lạnh đầy một mình em nhớ anh!
Ngày xưa trời hay mưa cho anh ngắm mắt em rưng buồn
Ngày xưa trời dăng mây cho anh nhớ vùng mây tóc bay
Ngày ấy mỗi lần em hát tiếng hát càng vút cao đưa anh vào đắm say
Nên ta thường dặn nhau đừng giận nhau một ngày và đừng dối lừa nhau
Bao nhiêu chuyện ngày xưa càng nhắc càng nhớ sao cho vừa
Bao nhiêu mùa đông qua em còn đi mãi xa
Em đi về phương ấy không biết ngày nào mình có nhau
Cho vơi bao nhớ thương cho đông về mình thôi băng giá
Mùa đông về chưa em cho anh nhớ mắt em rưng buồn
Mùa đông về chưa em cho anh nhớ một vùng tóc bay
Chiều nay giữa hoàng hôn vắng em hát lời hát xưa sao nghe lòng tái tê
Em ơi đông về chưa để mây mưa giăng đầy để anh nhớ người yêu...
Mùa đông về rồi !!
Mùa đông này mình nhớ ai,hay tự lòng mình nhớ vu vơ .Mùa đông này rồi lại chỉ lang thang như bao mùa đông khác và vẫn cứ vương sầu như thường lệ...và lại cất tiếng hát và dạo bước ngao du đất trời
Từ lòng lạnh lẻo mưa Đông
Thổi cơn giông tố chao bồng phố xưa
Tóc mai sợi vắn lưa thưa
Bao mùa qua cửa sao chưa vơi sầu ?
Hỏi trời đã hết đêm thâu ,
Mà sao buốt giá rầu rầu âm u .
Giữa đêm lẳng lặng không dù
Một mình đi dạo ngao du đất trời .
Đọc thêm Bài liên quan-Tháng 11